Chuyện lạ
Ẩm thực
Du lịch
Tình yêu
Giới tính
Rối loạn hormone khiến nhiều nam giới vô sinhRối loạn hormone khiến nhiều nam giới vô sinh

Mỗi ngày, bệnh viện Từ Dũ (TP HCM) tiếp nhận trung bình khoảng 400 bệnh nhân đến khám về vô sinh, hiếm muộn. Trong số này, tỷ lệ nam giới chiếm khoảng 50%.Tổ chức Y tế ...

Hài hước
'Tụt' hết cả cảm xúc'Tụt' hết cả cảm xúc

Phía trước có một quán kem hấp dẫn, bỗng dưng chàng phanh xe kêu “két” dừng lại ngay trước cửa quán kem.Tiền lấy vợCon trai anh Cả vừa tròn 20 tuổi muốn lấy vợ nên hỏi ...

Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2013

Sự hi sinh vun vén của vợ trong gia đình

Em chào chị Thanh Tâm! Chị ơi em đang rơi vào hoàn cảnh hoang mang với chồng của em. Em không biết là thật hư thế nào , chị giúp em nhé.


Cháu nhỏ năm nay cũng được 11 tuổi rồi. 6 năm đầu vợ chồng em rất hạnh phúc, sang năm thứ 7 là chồng em chuyển công tác vào Sài Gòn. Lúc đó em chưa thu xếp được công việc nên em không theo anh ấy vào Sài Gòn được. Em và 2 con ở ngoài Bắc. Lúc anh mới đi thì hầu như ngày nào cũng điện thoại về hỏi thăm mẹ con em. Nhưng chỉ được một thời gian gần thôi. Sau này, hầu như có việc gì em toàn chủ động liên lạc với chồng để cho con nói chuyện với bố. Cứ như thế kéo dài, 2 năm sau em ở nhà bắt đầu lao vào làm ăn thì bị thua lỗ. Lúc đó em và 2 con vào Sài Gòn sống cho đến bây giờ, thì em thấy sự thay đổi về con người lẫn tính cách không được như trước nữa. Thay đổi cách đối xử với em , nhiều lần chửi mắng và đánh đập em một cách không thương sót. Hầu như mấy năm nay ,kể từ lúc em vào Sài Gòn đến giờ vợ chồng không chung đụng với nhau. Có những lần em đến nằm bên cạnh anh ấy, đòi hỏi thì toàn bị từ chối, rồi quay mặt vào tường ,không chần đến em! Nhiều lúc vợ chồng nằm gần nhau, em chỉ muốn được ôm anh ngủ thôi mà cũng không được. Em đã phải chịu sự đối xử lạnh nhạt như thế này suốt 6 năm nay rồi. Giờ em lúc nghi ngờ anh có người khác, lúc lại tin là chồng mình chỉ yêu thương mỗi mình mình thôi. Nên thời gian 6 năm nay em sống trong hoang mang với chồng .Tin tưởng chồng rất nhiều cho đến bây giờ em cũng vẫn tin anh ấy. Đôi lúc em cũng tâm sự với một số người bạn về tình hình thay đổi của chồng. Hầu hết mọi người đều nói là anh ấy có người đàn bà khác là cái chắc. Em vẫn không tin , chị có thể giúp em giải thoát suy nghĩ luẩn quản này được không chị ?

Giờ chị bảo e, phải thay đổi thế nào hả chị !

Nhưng chị ơi em lúc nào cũng coi lòng tự trọng của mình cao, nên nhiều khi em cứ nghĩ sẽ không bao giờ chấp nhận người chồng đã phụ bạc em suốt từng ấy năm ! Cứ sống như thế này em cảm thấy tuổi trẻ, tuổi thanh xuân của em như chết dần đi rồi! Đã bao nhiều năm nay em hết khóc chán , lại tìm đủ mọi cách để chết cho thanh thản lòng em. Giờ em xin chị hãy giúp em sống tiếp hay chia tay hả chị .

Đã 6 năm khi chồng em rời xa em và hạnh phúc cũng hết không còn một chút tình cảm của người chồng dành cho em nữa ? Nhiều lúc em rất buồn và rất khổ tâm. Em yêu chồng em rất nhiều, có nhiều khi trong công việc làm ăn thịnh vượng em rất chiều chồng , thích gì em cũng mua và muốn chồng con mình bước ra xã hội không thua kém một ai. Lúc cưới nhau về , mẹ đẻ em có mua cho 2 vợ chồng em nhà cửa rồi cho vốn để làm ăn chung. Em sống với nhau hạnh phúc được 6 năm , không phải vì kinh tế mà em cho chồng đi xa. Vì em nghĩ cứ để cho anh ấy đi một thời gian để học hỏi khinh nghiệm rồi chuyển về ngoài Bắc, sau này tương lai con khi học xong đại học ra trường là có chồng của em làm ngân hàng thì sẽ lo cho cháu vào cùng cơ quan bố dễ dàng hơn. Chính vì thế mà em cho chồng của em đi xa . Giờ chính em cũng không thể nào ngờ được anh ấy thay đổi nhanh đến mức sống trái ngược hoàn toàn với em so với lúc ở nhà! Cũng có lần em đã thuê xe ôm rồi thuê thám tử tư đi theo dõi anh ấy mà cũng không bắt được gì hết . 6 năm qua em đã thấy mình sống như một cái xác không hồn chị ơi. Em là người phụ nữ đã chịu đựng tất cả vì chồng vì con vì hạnh phúc gia đình. ! Em sống rất thiệt thòi so với anh ấy. Trước kia lúc ở nhà mọi việc làm ăn lo cuộc sống gia đình toàn tay em làm ra gây dựng nên. Sau khi anh ấy đi xa được một tháng em cũng thu xếp công việc để vào thăm chồng xem thế nào ? Ngày đầu tiên em vào chị có biết không ? 2 h đêm khi em nằm bên cạnh anh ấy ngủ thì em đã có nghe thấy được cuộc điện thoại người con gái ngoài HN điện cho anh ấy. Cả đêm đó em nằm suy nghĩ rất nhiều về chồng em, em cứ mặc kệ không nói gì ,em ở lại chơi thêm ít hôm rồi em về ngoài Bắc vì công việc em không thể đi lâu được. Sau khi vào thăm chồng về cứ mỗi lần xong xuôi hết công việc em đặt mình nằm thì không thể nào ngủ được vì suy nghĩ linh tinh về anh ấy. Cũng chính từ đó em bắt đầu lại lao vào làm ăn to . Công việc của em làm giàu cho em được 2 năm thì em bị khách hàng chạy, lỗ của em hết , em lại 2 bàn tay trắng , thậm trí còn nợ lần một số người . khi em xảy ra làm ăn thua lỗ em có điện thoại nói cho anh ấy biết. Chị có biết là anh ấy lúc đó đã đòi ly dị với em rồi. Em lại càng chán và buồn thêm nhiều hơn , Em chỉ biết khóc chán rồi lại nghĩ chết là hết ! Em bất mãn và chán trường tất cả , khi anh ấy vào Sài Gòn thì mẹ đẻ em đã bay vào mua 1 căn nhà ở quận 1 cho chồng em ở , anh không phải lo gì cả. chỉ việc ở và đi làm và tự lo cho bản thân anh ấy thôi, con cái ở nhà đã có em lo hết rồi, em muốn anh yên tâm làm việc thôi! Cuộc đời của em đã sống hết lòng vì chồng con em cho đến khi em làm ăn thất bại! em buồn chán như thế mà vẫn 1 lòng thương yêu chồng con. Em rất khổ tâm càng những lúc như thế này em lại càng nghĩ nhiều chị ạ! Lúc ở nhà khi làm ăn được sao anh ấy lại hết long yêu thương chiều mến em hết mực . Sao giờ làm ăn thua lỗ lại đối với me tồi tệ quá !

Em đã tự ái vì anh ấy không còn tôn trọng em nữa ? Lúc đầu em vào Sài Gòn chỉ vì lời nói của anh ấy coi thường và xúc phạm em mà em cứ sống im lặng không ai nói gì , mặc dù em vẫn cơm nước cho chồng hàng ngày đầy đủ. Rồi những lúc làm đống công việc nhà em tranh thủ đi sắm đồ cho anh ấy! Tuy vẫn tự ái với lời ăn tiếng nói của chồng nhưng em cứ cố gắng sống tốt lại tốt hơn để cho anh ấy nhìn nhận và sẽ thay đổi dần dần . nhưng em càng sống thì càng ngày anh ấy càng đối xử với em thậm tệ hơn ,rồi suốt này cứ hễ câu ra câu vào cãi nhau thì anh ấy lại đòi ly dị . Em đã chịu đựng 4 năm từ khi vào sống với anh ấy. Chưa có nổi sự bình yên cho em được 1 ngày chị ạ .Cả ngày cứ ở trong 4 bức tường chờ đợi chồng đi làm , đi nhậu đi chơi thể thao! Cứ triền miên lịch kín đầy 1 tuần không có ngày nào ở nhà . Mỗi lần khi nấu cơm xong em đợi anh , có hôm về có hôm không , để ăn cơm cùng em nhưng toàn là đợi mãi không thấy chồng về ăn, em cũng không dám ăn trước , tuy bụng rất đói , em cứ như thế, có nhiều khi em nhịn ăn cơm mấy ngày chỉ uống tí nước trắng vào bụng cho bớt đói thôi. Nếu kể cho chị nghe về cuộc đời của em thì chị sẽ không bao giờ nghĩ rằng em là người phụ nữ chịu đựng nhiều như thế nào đâu. Cú sốc đến với em cứ liên tiếp , công việc làm ăn mất hết, lâm vào cảnh nợ nần, chồng lại đòi bỏ , gia đình nhà chồng lại chê trách xúi giục chồng em bỏ em. Rồi sự đánh đập từ thể xác đến tinh thần đều mất hết. Em sống lúc đó như người em đang chết dần chết mòn vậy đó chị . Sau khi chồng không còn hạnh phúc, em đưa 2 con vào để níu kéo hạnh phúc nhưng cũng vô nghĩa thôi, con anh ấy sinh ra mà anh ấy cũng không hề quan tâm luôn , mặc 3 mẹ con em hết. Em chấp nhận được tất cả sự hành hạ thế nào cũng được, em không muốn con em đi học bị thiệt thòi vì không có bố hoặc không có mẹ. nên em cứ thế chịu đựng cho đến bây giờ , em thấy em già đi rất nhiều, em đã hủy hoại tuổi xuân của em 6 năm qua, lúc đó em mới có 28 tuổi cho đến bây giờ em 34 tuổi rồi. Chị ơi nếu là chị , sống như thế chị sẽ thế nào và quyết định ra sao hả chị ? Với em thì nếu không có câu trả lời của chị khuyên em và dẫn dắt em bước tiếp con đường còn lại của cuộc đời em thì em mãi sống như thế này suốt cuộc đời đó chị ạ. Cuộc đời của em nếu để được ngồi bên chị tâm sự em sẽ kể hết tường tận từ đầu yêu nhau và lấy nhau cho đến bây giờ, em lúc nào cũng là người luôn chịu sự thiệt thòi bản thân em rất nhiều. Tuy em sinh ra và lớn lên trong một gia đình rất khá giả, ba mẹ em rất cưng chiều, em được sống sung sướng từ nhỏ đến khi lấy chồng vẫn cứ lo lắng nhiều cho em. Em đã giấu gia đình cảnh chịu đựng và sống khổ thế này , khoogn muốn cho ba mẹ biết vì vẫn còn yêu chồng, sợ mọi người mắng chửi anh ấy, chị có biết từ lúc em làm ăn thua lỗ cho đến bây giờ à ba mẹ em vẫn lo cho em cuộc sống chi tiêu ăn uống hàng ngày, vẫn gửi tiền để đóng học cho 2 con em nữa đấy. Thế mà chồng em không một chút lo gì hết. Em rất đau khổ và bất mãn thật sự với số phận của em lúc này, cứ mỗi lần ngồi nhìn 2 con của em , nước mắt lại tuôn ra , em không thể kìm nén lại được long thương và tình yêu thương 2 đứa con không lo tới con mình đi đâu. Nếu nói là người phụ nữ , sự đòi hỏi về tâm sinh lý của con người thì em hình như không còn nữa rồi, suốt 6 năm qua ,nếu em là người phụ nữ lăng nhăng thì chắc sẽ không bao giờ em chấp nhận một sự chịu đựng từng ấy năm nay đến giờ. Tất cả cũng chỉ vì tính tự ái và coi long tự trọng của mình cao quá nên em mới chịu khổ thế này đó chị. Vì đời em từ khi bước chân đi lấy chồng em chưa được chồng làm kiếm ra tiền đưa vào tay em nói phụ giúp em lo học hành cho con cái bao giờ! Em khổ đủ đường chị ơi. Chị giúp em lấy lại thăng bằng sự bình tĩnh nhé để em sống tiếp quãng đời còn lại này của em nha chị . Em cảm ơn chị Thanh Tâm nhiều.

Trả lời :

Qua thư em , chị phần nào hiểu được tâm trạng của em lúc này. Buồn chán và hẫng hụt. Em và gia đình em đã rất yêu thương và hết lòng chăm sóc chồng em. Vun vén cho chồng , chỉ nghĩ đến tương lai tốt đẹp cho con cái mà quên đi cái hiện thực đang tồn tại hàng ngày hàng giờ tác động đến gia đình em. Em và gia đình em khi làm ăn được đã đưa chồng em vào hoàn cảnh " chuột sa trĩnh gạo". Và chồng em không phải không ý thức được địa vị" chó chui gầm chạn" của mình đâu. Khi làm ăn của em đổ vỡ thì dĩ nhiên chồng em sẽ chớp lấy cơ hội để khẳng định vị thế của mình là ông chủ của gia đình , sẵn sàng cãi nhau và đe doạ ly dị em. Nhưng tại sao đã 6 năm nay rồi mà vẫn ko ly dị. Nếu chồng em muốn thì anh ấy hoàn toàn có thể đơn phương ly dị em? Phải chăng vì em chấp nhận sự đày đoạ của anh ấy như vậy? Hay chỉ vì sỹ diện? Hay vì còn muốn củng cố lại gia đình mình? Tất cả điều đó em phải tìm hiểu cho thấu đáo. Nhưng dù thế nào chăng nữa em vẫn phải đứng dậy để đấu tranh, để sống, để khẳng định mình. " Hạnh phúc là đấu tranh " chứ không phải hy sinh đời bố để củng cố đời con như em làm đâu. Như vậy thì đời bố cũng chẳng còn, mà đời con chẳng hy vọng tốt đẹp.

Em phải sống, phải đấu tranh, bảo vệ mình và gđ mình chỉ như thế mới hy vọng thoát khỏi tình cảnh này em ạ.

Chúc em thành công và hạnh phúc.
Chị Thanh Tâm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Alotin.com Kênh thông tin giới trẻ tin tuc 24h - Tin mới nóng hổi về các lĩnh vực:
Đời sống, xã hội pháp luật, kênh thông tin giới trẻ, tin tức sao...


Trung tâm Tư vấn Phát triển vì Sức khoẻ Cộng đồng
HỘI KHOA HỌC KINH TẾ VIỆT NAM
Số 27 ngõ 101 Thanh Nhàn, Quận Hai Bà Trưng, Hà Nội
Giấy phép số 44/GP-TTĐT, cấp ngày 10/03/2011 - Bộ Thông tin và Truyền thông
Liên kết: truyen cuoi | tăng cân | Dịch vụ Dịch vụ marketing online tại Vietimg | thời trang công sở nữ